Tin vivu

Tinh yêu nó là vậy có đôi khi chỉ 1 lần buông tay nhau sau không còn 2 từ chúng ta nữa thê nên chỉ cần một phút buông tay ta lạc nhau cả đời nếu có chán nhau cũng đừng vội vàng quyết định rồi mai sau hối hận

chi-can-mot-phut-buong-tay-ta-lac-nhau-ca-doi

Chỉ một phút quay lưng là đã có thể lạc nhau mãi mãi

Con người ta lạc nhau trên đường thì còn mong gặp lại, chứ lạc nhau trong tình yêu thì vô phương tìm về. Sao lại là chúng ta, mà không là ai khác? Thỉnh thoảng em vẫn thường hỏi như thế. Vẫn biết trong cuộc đời đâu thiếu sự lỡ tay và ngoài kia, người ta vẫn đánh rơi và lạc mất nhau đâu đó mỗi ngày. Nhưng tại sao sự lỡ tay của cả hai khi ấy lại khiến chúng ta mãi lạc nhau trong những hối tiếc thế này?



Định mệnh thì lúc nào cũng vậy. Nó luôn chứa nhiều ẩn số. Và chúng ta chọn lạc nhau giữa những trang định mệnh chưa bao giờ được phép xem trước.

Có những người buộc phải quên trong cuộc đời này. Bắt buộc phải quên.

chi-can-mot-phut-buong-tay-ta-lac-nhau-ca-doi

Nhưng cũng có những người, cuộc đời này buộc mình không được phép quên. Như anh và em vậy. Câu chuyện mình nằm trong những bí ẩn đó. Không ngờ được bắt đầu, không lường được kết thúc. Cứ ngỡ là mãi mãi nhưng ai ngờ lại có ngày biến mình thành quá khứ của người kia.

Buồn, vui, đắng, cay đều có. Nhưng không được bắt đầu mãi là một mất mát, có những người mong được một lần đắng cay như vậy cũng không thể đạt được. Mình thắc mắc với nhau, bắt đầu làm gì để cuối cùng cũng kết thúc, nhưng chẳng phải kết thúc đẹp nhất là khi vẫn còn thương hay sao.

Gặp một người để biết để thương một người còn hơn thờ ơ quên lãng một dấu chân đã và đang tồn tại trên mặt đất này.

Và chúng mình đã may mắn lắm rồi, được gặp lại trước khi kịp lãng quên.



Kịp khắc dấu vân tay ấy vào tim, trước khi gió cuốn trôi vào hồi ức.

Chúng ta sợ rằng một ngày nào đó hạnh phúc có được sẽ mất đi, sợ tin vào một người rồi đổi lại sự phản bội, sợ trao gửi cuộc đời mình để rồi cuối cùng cũng tan vỡ, sợ trao trái tim mình đi rồi mà cuối cùng cũng không biết rõ liệu trái tim người ấy có hướng về mình hay không…

Thế nhưng rất nhiều khi chỉ bởi vì sợ hãi mà chúng ta lại đánh mất những thứ mà chúng ta vốn có thể nắm được. Bởi vì con người đôi khi là thế, quá cố chấp trong thế giới của riêng mình mà để lỡ những người vốn đã có thể ở bên chúng ta…

Giá như ngay từ lúc đầu quen biết, chúng ta có thể hiểu được rằng đôi khi chỉ cần dũng cảm bước về phía trước một bước, bớt kiêu ngạo đi một chút thì có lẽ trên đời này cũng đã không có nhiều tình yêu để lạc mất nhau đến thế…

Sẽ đến lúc chúng ta hiểu ra buông tay hay nắm tay cũng chẳng khác gì nhau nữa. Bởi khi ấy, bàn tay chỉ có thể làm một điều duy nhất là vẫy chào cuối phố chứ chẳng còn dư dả để níu với hay từ bỏ.Xin nhớ cho rằng thời gian chưa bao giờ chờ đợi chúng ta và những chuyện ta mong cầu nhất chỉ có thể đến một lần duy nhất trong đời. Nếu đã qua rồi, cố chấp đến mấy cũng chỉ đành cam chịu ngước nhìn mây bay, bàn tay người hoàn toàn ngoài tầm với giữ lại.

chi-can-mot-phut-buong-tay-ta-lac-nhau-ca-doi

“Và rồi sau đó chúng tôi không liên lạc với nhau nữa…”

Có lẽ đó chính là câu nói buồn nhất, và cũng chân thật nhất những người đã từng yêu nhau có thể nói. Bởi vì khi một tình yêu ra đi, thì đồng nghĩa nó cũng để lại cho chúng ta sự hụt hẫng trống vắng. Bởi vì sự ra đi của một người, thì luôn mang theo đau thương, và bởi vì đôi lúc vết thương để lại ấy, lớn đến mức chúng ta không cách nào đối diện nhau được nữa.

Thế nên vô số những người đã từng yêu nhau khi chia tay đều không hẹn gặp lại, cũng không dám gặp lại. Sợ chỉ cần một ánh mắt thôi, cũng đủ khơi ngợi vết thương ấy.

Em vốn dĩ chẳng phải điều anh tha thiết nhất. Nên khi lạc mất nhau rồi người cũng chẳng mấy xót xa. Với em và anh, ta rồi cũng sẽ chỉ là một giấc mơ qua…

Nếu như đánh rơi nhau một lần, thì có thể cả đời sẽ không còn gặp lại. Bởi cuộc sống này, có những thứ không thể chỉ cố gắng là đủ.

tham khảo thêm nhiều bài viết hay tại blog tâm sự

Yêu đơn phương người cũ cảm giác chắc sẽ buồn

Em ganh tị với người yêu cũ của Anh

Chấp nhận buông tay rồi sau này đừng hối tiếc

Đằng sau cuộc tình tan vỡ là một trái tim vô vàn mảng vỡ

Cả đời đi tìm một người thương

Sợ một ngày chúng mình lạc mất nhau

Sợ một ngày chúng mình lạc mất nhau

– Em sợ một ngày ta lạc mất nhau, điện thoại nằm im, hộp thư đến nằm im, những cuộc gọi nằm im. Mọi thứ tự nhiên đứt gãy, dở dang, ai còn ngóng, còn trông một dòng tin hỏi thăm ngắn ngủi.

– Lạc mất nhau, nghĩa là sẽ chẳng còn thấy nhau thêm lần nào nữa. Lạc mất nhau, nghĩa là anh – và – em sẽ bước đi trên những lối đi riêng, những lối đi chẳng cắt nhau bao giờ.

– Em sợ một ngày anh không còn đợi em nơi chốn cũ, không còn yêu em như những ngày hò hẹn, không còn thương em, dẫu là thứ tình thương chóng vánh. Anh sẽ bước về phía người con gái khác, em sẽ lại hoang hoải xoè tay mình ra, đếm từng nhớ nhung mà vẫn chẳng thể nào thấy đủ.

– Nếu một ngày em biến mất anh có tìm em không, anh có đợi em không?



– Ngày em yêu thương người đó bằng tất cả tấm lòng mình, có lẽ mãi mãi em chẳng hề suy nghĩ đến chuyện sẽ có một ngày mình không muốn buông tay mà người vẫn lạc mất trong biển người.

– Em đã từng nghĩ cả đời này mình không cách nào yêu một ai khác nhiều như thế nữa. Tình yêu của em, cả đời này đều đã bỏ lại bên anh…

– Giữa thành phố nhỏ bé, chật hẹp như thế này. Vậy mà chúng ta lại để lạc mất nhau…

– Chuyện tình của chúng ta kết thúc, rất dễ dàng. Lúc đó chúng ta chẳng cho nhau nổi một lý do rõ ràng em chỉ biết rằng một người buông, đối phương cũng chẳng giữ lại! Cứ đơn giản như vậy, chúng ta lạc mất nhau…

– Khi ta nắm tay một người, thật ra vạn sự trên đời vẫn thế, chỉ có lòng ta cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Vì thế, khi tớ buông tay cậu, mọi thứ vẫn vậy, chỉ là lòng tớ không còn bình yên như trước.

– Nhưng tất cả trở nên hụt hẫng khi tớ nhận ra rằng: Nếu một ngày chúng ta gặp lại, ta sẽ lướt qua nhau như hai con người lạ gặp nhau trên đường đời…

– Giữa dòng đời ta lạc mất nhau, từ đó đến nay thành phố đã qua mấy mùa mưa nắng. Ngày em xa anh cũng là ngày em nhận ra rằng cuộc đời em không thể thiếu hình bóng anh. Nhưng anh đã vội bỏ đi và em bắt đầu một hành trình tìm kiếm dài lâu.

Bỏ lỡ một người liệu có còn gặp lại nhau?

Năm ấy, khi cả hai chúng tôi đều còn rất trẻ, đã bỏ lỡ nhau. Tôi cứ ngỡ rằng đến một lúc nào đó sẽ có dịp gặp lại. Nhưng ngần ấy năm, không liên lạc, không hỏi thăm và chúng tôi cũng chẳng nhìn thấy nhau thêm một lần nào nữa. Tôi mới thấm thía câu nói, một khi bỏ lỡ chính là lạc nhau cả đời.

Bỏ lỡ một người liệu có còn gặp lại nhau

Mãi sau này khi trưởng thành, đi qua những giông gió, tôi mới hiểu, khi bỏ lỡ tình yêu của một người thì chẳng còn cơ hội nào để làm lại từ đầu nữa. Thanh xuân chất chứa nhiều hối tiếc, và tình yêu bị bỏ lỡ lại càng khiến người ta day dứt hơn bội phần.

Có rất nhiều lý do khiến chúng ta chẳng thể hẹn nhau đồng hành suốt những chặng đường ngày sau. Đôi khi, chưa từng có được nhau nên chẳng thể gọi là mất nhau.

Trong vũ trụ bao la của tình yêu có muôn vàn sắc thái cảm xúc khác nhau, đau khổ là một trong những số đó. Chúng ta càng cố vẫy vùng thì nỗi đau lại càng ám ảnh. Day dứt, xót xa vì để lỡ mất nhau, hoặc một người chân thành, một kẻ dối gian.

Năm tháng thanh xuân ấy, là chính anh ta đã lỡ mất tấm chân tình nơi bạn. Nên mãi về sau anh cũng chẳng bao giờ có thể níu được chút tình cảm năm ấy đánh mất nữa. Tôi gọi xúc cảm thiếu thời ấy là lời yêu ngây dại, nhưng lại nồng sâu.

Đi qua một đoạn đường với những nỗi buồn thâm sâu, tôi mới hiểu rằng, hóa ra trên đời này còn có một thứ tình yêu tạm gọi là bỏ lỡ. Theo lý trí, nếu người ta không trân trọng thì hãy buông bỏ. Nhưng trái tim muôn đời nay chẳng bao giờ theo nổi lý trí. Khi rung động vì một ai đó, trong ánh mắt chỉ duy nhất bóng hình ấy.



Đến một thời điểm nào đó trong đời, chúng ta sẽ học được cách bình thản trước cơn bão lòng. Trưởng thành rồi nên tình yêu không phải (hoặc không thể) là nỗi bận tâm lớn nhất được nữa. Bởi dù cho ngày hôm nay bạn có đau lòng đến bao nhiêu thì khi bình minh thức dậy vẫn phải ra ngoài với vẻ mặt bình ổn nhất có thể.

Một người trưởng thành thường chất chứa rất nhiều tâm tư và cô đơn. Có người chọn cách im lặng và chịu đựng, có người thỏa hiệp với công việc để tạm quên những vết thương trong tim. Và chúng ta, hầu như ai cũng có những nỗi buồn mang tên một người, buồn trong thầm lặng.

Tất nhiên, sẽ có khi nghĩ lại bất chợt trái tim nhói lên, rồi cũng đặt cảm xúc ấy sang một bên và bước tiếp thôi. Không ai sống mãi bởi vì những chuyện chẳng mấy vui vẻ của ngày cũ. Nếu đã lạc mất nhau thì nhớ rằng, từ nay về sau, đời ai nấy sống, không còn những lời hẹn, yêu thương cũng vỡ vụn từ phút giây quay lưng ngược đường…

Tình yêu mà để lạc nhau một phút là sẽ mất nhau cả đời

Chúng tôi vẫn yêu nhau, nhưng lại chưa đủ bao dung với lỗi lầm của người kia, cũng như chưa đủ rộng lượng với những lần cáu giận vì công việc, vì gia đình. Và thế là chúng tôi đành chia xa khi vẫn còn muốn thương nhau đến hết kiếp.

Tình yêu mà để lạc nhau một phút, là sẽ mất nhau cả đời

Ngày trước, khi tôi mới chia tay người yêu, mọi người đều hỏi, là ai bỏ ai. Tôi chỉ cười rồi nói, không ai bỏ ai cả, là do tình yêu đã bỏ rơi chúng tôi mà thôi.

Tuy nói thế, nhưng trong lòng tôi vẫn buồn rất nhiều. Chỉ mình tôi biết, chắc chắn không phải là tình yêu bỏ rơi chúng tôi, vì những cảm xúc yêu thương vẫn còn đấy, nguyên vẹn như những ngày đầu tiên. Thế nhưng tại sao chúng tôi lại rời xa nhau nhỉ? Tôi cũng không trả lời được.

Có phải do những lần cãi vã vì bất đồng quan điểm? Hay do ngay từ đầu chúng tôi đã sai khi không cùng tư tưởng và lối sống mà vẫn cứ cố ở bên nhau?

Vốn dĩ tình yêu đã rất ích kỷ, tôi lại là người không chịu nhường nhịn, luôn muốn thể hiện mình, còn cậu ấy không thích chia sẻ, việc gì cũng tự mình gánh vác, mà chúng tôi lại không chịu thấu hiểu cho nhau, thế nên chuyện cả hai cứ như cục nam châm cùng dấu, dễ dàng đẩy nhau ra xa là điều dễ hiểu. Nghĩ lại thì, số lần chúng tôi cảm thông và bao dung cho lỗi lầm của nhau mới chỉ đếm được trên đầu ngón tay, còn những trận cãi vã, xích mích lại nhiều như sao trên trời.

Ngay cả khi chúng tôi quyết định chia tay, tôi cũng gật đầu đồng ý dù trong lòng bão tố đang cuộn lên, nhưng vì cái tôi quá cao, tôi lại chẳng thể mở lời níu kéo. Dù tôi đã nhớ cậu ấy da diết mỗi đêm nhưng cũng chưa bao giờ đi tìm cậu ấy, chỉ vì tôi sợ mình là kẻ thua cuộc trong trận chiến tâm lý tình cảm này.

Có nhiều lý do để kết thúc một chuyện tình. Yêu nhiều quá, thương nhiều quá, không hợp, không xứng… và cứ thế người ta rời xa nhau mãi mãi. Nhưng làm gì có ai ngay khi sinh ra đã hợp với một ai khác. Nếu thế thì người ta phải học cách bao dung, rộng lượng với nhau để làm gì. Tôi và cậu ấy cũng vậy. Chúng tôi vẫn yêu nhau, nhưng lại chưa đủ bao dung với lỗi lầm của người kia, cũng như chưa đủ rộng lượng với những lần cáu giận vì công việc, vì gia đình. Và thế là chúng tôi đành chia xa khi vẫn còn muốn thương nhau đến hết kiếp.



Tình yêu ấy mà, đúng là để lạc nhau một phút, là sẽ mất nhau cả đời.

Có một lần, chúng tôi đi du lịch xa. Cậu ấy luôn nắm chặt tay tôi dù bất kể đi đâu, làm gì. Tôi vẫn còn nhớ như in lời cậu ấy nói, anh phải nắm tay em kẻo em lạc mất, anh sợ mình không tìm được. Tôi đã cảm động biết bao. Bây giờ nghĩ lại thấy thật buồn cười, vừa buồn mà cũng đành cười cho những ngày bình yên ấy. Tại sao anh lại sợ mình không tìm được tôi, sao anh không tự tin rằng dù có thế nào, dù có đi đâu chúng tôi vẫn tìm lại được nhau.

Giống như bây giờ, tôi nhớ cậu ấy da diết, tôi muốn đi tìm cậu ấy biết bao, để cho cậu ấy biết, tôi không muốn vì một phút gật đầu đồng ý, mà chúng tôi đã để lỡ nhau ở kiếp này.

Tôi muốn xoay chuyển thời gian để không nói ra những lời làm tổn thương cậu ấy.

Tôi muốn cùng người tôi yêu trải qua những đêm trắng để không còn bơ vơ giữa dòng người đông thật đông.

Tôi đã nghĩ, giá như mình hiểu được sớm hơn rằng, trong tình yêu thì làm gì có chuyện thắng thua, đúng sai. Đến với nhau bằng con tim thì sao lại đối xử với nhau lý trí. Ở bên nhau vì tình cảm nhưng lại ra đi vì những hằn học, hơn thua.

Tôi nghĩ, giá như mình biết sớm hơn rằng, mọi lỗi lầm đều có thể sửa chữa, và tình yêu thì càng dễ để cảm thông với nhau hơn. Những yêu thương sẽ xoá nhoà mọi bất đồng, khoảng cách, chỉ cần mình biết bao dung và rộng lượng hơn.

Tôi nghĩ, nếu chúng tôi đủ tình yêu để trao đi, thì sẽ chẳng bao giờ có thể lạc mất bàn tay nhau, ngay cả trong những ngày sóng gió nhất.

 tham khảo thêm 

Yêu thì hạnh phúc mà kết thúc thì lại đau

Cuộc sống khắc nghiệt dạy tôi trưởng thành

Lỡ thương người đã có người yêu sẽ có cảm giác gì

Cuộc sống mà! ai rồi cũng phải lớn lên

Stt nếu một ngày ta chán nhau hãy nghĩ đến lý do chúng ta bắt đầu

Trong Tình Yêu , không phải lúc nào cũng có những giây phút say đắm ngọt ngào , cũng như một món ăn dù ngon mấy nhưng ăn quá nhiều cũng dễ bị … ngán , và đó chính là lúc người ta chán nhau !!! Những Stt nếu một ngày ta chán nhau viết thay tâm trạng những cặp tình nhân sẽ cho bạn lời giải đáp.

Một con đường sẽ hằn những lối mòn sơ sát khi người ta bước qua từng ngóc ngách. Một thước phim sẽ trở nên nhạt nhẽo khi người ta bắt gặp nhiều lần. Và…một ngày nào đó hai con người đã từng sâu đậm yêu thương cũng phải cất lên rằng: “Bỗng dưng chán nhau”.

Không thể phủ nhận rằng: “ngày tháng mới yêu thật vui biết bao nhiêu”, nó giống như những cành hoa đầu mùa bao giờ cũng rạng rỡ khi chớm hé nụ tầm xuân, Thế nhưng có một ngày, những mặn nồng ban đầu của thuở mới chạm mặt nhau ở cửa ngõ yêu thương sẽ bị thay thế bằng những lạnh nhạt vốn sẽ đến dù sớm, dù muộn và dù người trong cuộc có muốn hay không. Người ta sẽ chẳng còn buồn nghĩ về nhau lúc xế chiều buồn tủi, những hò hẹn ngày hôm qua cũng dần thưa thớt hẳn ở hiện tại..



Yêu thương quá hẳn sẽ hóa nhạt nhòa. Phải chăng chính cái giới hạn vô định của hai con người tưởng chừng như không thể sống thiếu nhau ấy, đã dệt lên một khoảng cách mà chính họ vẫn không thể nào lường trước được. Khoảng cách ấy làm cho họ chán nhau, xa nhau.

Nếu một ngày ta cảm thấy chán nhau thì hãy nhắm mắt lại và… nghĩ về những kỉ niệm hạnh phúc chứ đừng buông tay nhau.

Nếu một ngày đôi ta chán nhau, ngày ấy trời chẳng còn xanh, mây cũng chẳng còn buồn lững lờ trôi theo gió, hai ta bông dưng im lặng chẳng còn những nhắn nhủ, đùa vui. Nếu một ngày đôi ta chán nhau, em sẽ chỉ biết chúi mũi vào công việc, anh sẽ chỉ lang thang ngắm ngày tàn nắng tắt, ta chẳng còn nhớ nhau hay quan tâm xem người kia làm gì, bên đó ra sao, bên này thế nào, có mệt, có đói hay không….

Nếu một ngày anh thấy chán em

Đừng im lặng khi em quan tâm nhé!

Mình đã nói, từng thề …”không mặc kệ”

Khi chán nhau thì…cũng hãy thế nhé anh!

Nếu một ngày kia tình yêu hết chân thành

Mình hãy nói ra để rồi…dừng đúng lúc!

Tình yêu chỉ đẹp khi tim cùng rạo rực

Một người chán rồi, còn gì nữa đâu anh!

Nếu một ngày ta chán nhau, đó là ngày hai đứa ngồi bên nhau mà khoảng cách cứ như cả nghìn cây số. Là lúc trái tim chẳng còn đập loạn nhịp khi nhìn thấy nhau. Là lúc những chiếc hôn chỉ là những cái phớt môi thật nhẹ chứ chẳng còn nồng nàn như trước.

Nếu một ngày đôi ta chán nhau, anh sẽ lại lang thang khắp nơi ta đã từng đến, những con đường ta đã từng đi, nơi bắt đầu của câu chuyện đôi mình. Anh sẽ đi hết để ngắm nhìn lại nơi ấy, nhớ lại những gì hai ta đã trải qua, những hạnh phúc ngọt ngào chân thành không thể nào đong đếm được.



Chỉ xin một lần thôi khi buông tay, hãy nhớ về lý do lúc bắt đầu, nhớ về những giây phút trân quý đã giành cho nhau. Đừng để đến lúc ta lại tự ngồi trách bản thân mình rằng sao trước đây ta không ôm nhau chặt hơn, không hôn nhau sâu hơn để rồi lạc mất nhau.

Ai cũng sẽ yêu, cũng sẽ từng đi qua những ồn ào run rẩy, và cả những ngày hẹn hò bỗng dưng thấy chán, bỗng dưng thấy bóng mình chẳng còn trong mắt nhau… Sẽ có những tự vấn, những hồ nghi, những đau đớn, rạn vỡ của riêng mình, để rồi tự hỏi lòng nên buông hay nên giữ?

Đừng vội buông tay nhau và đi về hai hướng khi chỉ là chán chứ chẳng phải hết yêu. Yêu nhau đã khó, hiểu và sống được với nhau cả đời còn khó gấp bội phần.

Có lẽ nếu một ngày chán nhau mình sẽ dừng lại một thời gian để suy nghĩ về chuyện hai đứa. Cứ cố chấp bên nhau tình cảm sẽ chỉ càng nhạt nhòa. Khi xa nhau chúng ta sẽ biết mình thực sự cần gì. Tình yêu đôi khi cũng cần những khoảng lặng đúng không anh? Lúc đó anh hãy cứ nghỉ ngơi, khi nào suy nghĩ xong thì hãy nói cho em biết. Em hi vọng rằng mình sẽ có thể làm lại, chuyện tình của mình sẽ rất mới.

Có chán nhau thì cũng đừng buông tay ngay. Vì chúng ta đã cùng nhau đi một chặng đường dài rồi nên cũng có lúc mỏi mệt. Nghỉ ngơi xong rồi cùng nhau bước tiếp anh nhé!

Kết nối nhanh với chúng tôi

https://www.facebook.com/shopmyphamtaidanang

https://www.allmyfaves.com/tinvivudanang

https://padlet.com/tinvivudanang/tinvivu

https://trello.com/b/A0azm7xE/tin-vivu

https://vk.com/tinvivu

https://www.pinterest.com/tinvivu

https://twitter.com/tinvivudanang

https://tinvivu.tumblr.com

https://www.diigo.com/profile/tinvivu