Tin vivu

Còn thương sao chúng ta phải dối lòng, dâm ba lần muốn tìm đến nhau nhưng thoáng nghĩ lại thôi, lòng còn đau suy nghĩ vẫn nhớ

con-thuong-sao-chung-ta-phai-doi-long

Contents

Chúng ta dối lòng khi chẳng dám tin vào sự thật

Là “thương”, tuyệt đối không phải tình yêu. Tình yêu có lẽ phải mang một hình hài khác, nó phải dữ dội, đam mê, phải nhớ nhung và quay quắt. Còn “thương”, tôi chỉ thấy xót xa trong lòng.

Chúng tôi ngồi lặng yên trên mỏm đá, mỗi người đuổi theo mỗi dòng suy nghĩ khác nhau. Chẳng biết chúng có giao nhau ở một điểm nào không, nhưng nhìn vào mắt anh, tôi thấy trái tim mình như tan ra. Từng chút, từng chút một. Anh kể tôi nghe về một người con gái, mà trong hình dung của tôi, đó như thể một nàng tiên. Một người vốn dĩ chẳng thuộc về thế giới này. Một người đã kéo anh bay đến một thế giới lãng mạn mộng mơ nào đó, rồi đang tâm vứt bỏ anh ở lại, đi tìm những chân trời mới. Người con gái dịu dàng như thành phố Đà Lạt, người con gái có đôi mắt đa tình mà sâu thẳm.



Đà Lạt là vùng đất tôi chưa từng đặt chân tới, nhưng trong tưởng tượng của tôi, nó đẹp tựa một bức tranh, mà là một bức tranh trong tưởng tượng, một khung cảnh không hề có thật trên đời, một thành phố chỉ có gió và hoa. Tôi tự hỏi, rốt cuộc mối tình đầu là gì, tại sao lại có thể khiến người ta khắc sâu trong lòng như vậy? Tại sao lại có thể khiến người ta day dứt mãi không thôi? Cho đến tận bây giờ, câu hỏi của tôi vẫn chẳng có lời giải đáp. Chỉ có tôi vẫn cứ hoang mang tìm kiếm câu trả lời.

Lần đầu tiên, tôi biết cảm giác thương một người là như thế nào. Là “thương”, tuyệt đối không phải tình yêu. Tình yêu có lẽ phải mang một hình hài khác, nó phải dữ dội, đam mê, phải nhớ nhung và quay quắt. Còn “thương”, tôi chỉ thấy xót xa trong lòng. Từng câu nói khiến tôi đau từng giây, từng phút. Nó cứ chậm rãi từng phút một, ngày qua ngày như thế. Như thể từng mạch máu bị buộc bằng những sợi dây, cứ thắt lại dần dần, mỗi ngày một chặt hơn. Người khác nghĩ, đó là một sự hành hạ tàn độc nhất, nhưng tôi lại tự an ủi rằng, đó là một sự làm quen. Rằng khi đã quá quen thuộc với nỗi đau, người ta sẽ thản nhiên đối diện với nó mà không hề gục ngã, và cũng chẳng bao giờ có cái gọi là “giới hạn của nỗi đau”.

Những con người của mùa thu, mơ màng và lãng đãng như mùa thu vậy. Cái gì cũng lưng chừng chẳng tới. Tôi vừa yêu, mà cũng vừa căm ghét. Yêu cái lãng mạn như thơ, nhưng ghét cái mập mờ chẳng rõ ràng đó. Nhưng rồi tôi nhận ra, chính bản thân mình cũng lãng đãng, chẳng rõ ràng như vậy.

Nhiều lúc, tôi buộc phải tự lừa dối chính mình, tự huyễn hoặc bản thân về một điều trái ngược hoàn toàn với thực tại. Như là mùa thu này, tôi không còn đi qua những con đường đầy hoa sữa. Tôi không còn đi tìm kiếm hương hoa sữa, không còn trông đợi một nhành hoa sữa trao tay. Và tôi tin, mùa thu năm nay, hoa sữa ngủ quên không nở. Mùa thu năm nay, hoa sữa đã hẫng một nhịp rồi. Như là tôi quên hết những chuyện không vui, tôi lừa mình rằng nó chưa bao giờ tồn tại, chưa từng xảy ra. Và qua ngày tháng, chính bản thân tôi đã tin là thật. Rằng chuyện đã qua là vô cùng đẹp đẽ, chỉ đơn giản là nó “đã qua” mà thôi.

Có khi lòng ngột ngạt, tôi đem câu chuyện của mình kể với một con mèo – lại còn là một con mèo lạ. Chỉ vì nó đang nằm lim dim rảnh rỗi. Tôi còn chưa kể hết câu chuyện của mình, nó đã gừ gừ vẩy đuôi đi mất. Tôi thở dài. Đến một con mèo rảnh rang nhàn hạ như vậy, còn ko muốn lắng nghe, huống chi những con người bận rộn ngoài kia? Thế là tôi chọn cách viết. Không phải viết nhật ký, mà là viết thư. Đôi khi có tên người nhận, nhiều lúc chỉ là gửi chính mình. Tôi thích nhận thư, nhưng lâu lắm rồi chẳng bao giờ nhận được, nên thỉnh thoảng lôi những dòng thư đã cũ ra đọc lại, hồi tưởng về một ngày đã xa xôi. Hóa ra, có những điều đã cất giấu kỹ đến nỗi, chính bản thân cũng đã quên mất sự tồn tại của nó. Nhưng một ngày kia, nghe một người kể lại câu chuyện của họ, như thể cái ngăn kéo đầy ắp kia bị bật khóa, và mọi thứ ùa ra, tràn ra lênh láng, đến ngập cả lòng.



Thỉnh thoảng tôi muốn nói dối. Không phải là lừa gạt, chỉ là tránh để sự thật làm tổn thương người khác, hoặc đơn giản chỉ là không muốn người ta biết về một chuyện riêng tư. Nhưng rèn luyện mãi mà không làm được. Nhớ ngày xưa, một người nói với tôi, “em đừng nói dối cô làm gì, vì ánh mắt em nói lên hết sự thật rồi”. Hóa ra là vậy, hóa ra trước khi học nói dối bằng miệng, phải học cách nói dối bằng ánh mắt. Nhưng học mãi mà vẫn chẳng thành công, lần nào cũng bị phát hiện. Và rồi chợt nhận ra, tôi chỉ có thể nói dối một điều mà chính bản thân mình cũng tin đó là sự thật.

Những đêm không ngủ, tôi lắng nghe tiếng nước chảy nhỏ giọt trên mái tôn, chẳng theo một nhịp điệu nào cả. Giống như trái tim mình vậy. Lần đầu tiên, thấy mình bất lực như thế, thấy mình mất kiểm soát với chính bản thân, thấy mình sống theo kiểu “bản năng” như thế. Như là một điều gì đó bị đánh thức, cố dập nó đi mà không được. Rồi lại tự hỏi, những điều đẹp đẽ có thể kéo dài bao lâu? Tôi vẫn hằng mong mọi thứ trên đời này là mãi mãi. Dù biết chẳng có gì là bất biến. Tất cả liệu có như là một giấc mơ, một giấc mơ có thật? Khi mà mọi thứ hiện hữu xung quanh đều mang màu sắc của quá khứ, thì tôi lại ích kỷ chỉ quan tâm hiện tại. Đó có phải là một sự “phản bội”, khi mà tôi đã quay lưng với nó – cái thứ mà tôi luôn trân trọng, ôm ấp, giữ gìn?

Tham khảo thêm nhiều bài viết tại blog tâm sự

Yêu không lý do nhưng kết thúc rồi bao nhiêu lý do là đủ

Yêu thôi đừng hứa! Chẳng ai biết được chuyện mai sau

Liệu anh còn cơ hội yêu em lần nữa không?

Thành công là cách trả thù người yêu cũ tốt nhất

Cứ yêu hết mình đừng để hối tiếc về sau

STT chán yêu của trái tim tan vỡ đầy tổn thương

Tình yêu mặc dù mang đến cho chúng ta nhiều niềm vui, hạnh phúc cùng năng lượng ngập tràn. Ấy thế nhưng trong cuộc sống cũng có rất nhiều khi gặp phải thất bại trong tình yêu, luôn bị lừa dối, phụ bạc làm cho con người ta bị… chán yêu. Nhưng chúng ta cần phải biết cách để cân bằng cảm xúc, đừng để cho sự chán yêu ấy chiếm giữ quá lâu trong tình cảm. Vì đời người thật ngắn ngủi biết bao nhiêu…

Những stt buồn chán yêu dưới đây chúng tôi sẽ giúp bạn thêm hiểu về những nỗi niềm trong cuộc sống. Từ đó bạn sẽ có được thêm cho mình những ngôn từ như “người bạn” để chia sẻ cảm xúc bản thân.

Nhưng thông qua những stt chán nản, chán yêu bạn cũng sẽ biết đâu tự vực dậy bản thân mình và cho thêm cho mình, cho người một cơ hội. Và chắc chắn rằng trong tương lai tình yêu đẹp sẽ chờ đón bạn

1. Buồn nhất không phải là…không có ai ở bên cạnh

Mà… buồn nhất….là khi

Có người bước vào cuộc đời mình

Và…

Lại bước ra đi….

2. Gặp một người xa lạ bỗng nhớ một người, gặp lại một người quen bỗng thấy mình xa lạ. Chẳng có loại tẩy nào có thể xoá sạch được những gì đã có. Và chẳng có loại bút nào có thể vẽ lại những gì đã mất!

3. Có phải dạo này mình quá khác rồi không?

Lạc lõng trong cuộc sống

Lạc lối trên con đường mình đang đi

Có lẽ cái cảm giác cô đơn nhất không phải là khi ở 1 mình.

Mà là khi ở giữa rất nhiều người…

…Nhưng lại cảm thấy chẳng ai có thể hiểu mình.

4. Có khi nào xung quanh vẫn luôn có rất nhiều người thực lòng yêu thương ta nhưng sâu bên trong ta vẫn thấy đơn độc lẻ loi?

5. Trái đất ngày nào cũng quay thì tất nhiên không có em anh cũng vẫn sống. Nhưng anh cảm thấy tình yêu của chúng mình thật sự vẫn còn đâu đây.

6. Góc quán quen, ly cà phê buổi sáng, anh vẫn thường hay ngồi đó ngắm nhìn em đọc sách. Hôm nay cũng thế nhưng trời đổ mưa và em đã đi thật xa anh rồi.



7. Cuối cùng thì sau cơn mưa trời lại sáng nhưng giờ đây em hiểu rằng em mất anh là mãi mãi phải không anh.

8. Có 1 đứa ngốc . . .!

• Bề ngoài – Mạnh mẽ – Vô tư – Hay cười. . .

• Nhưng thực ra. . .

• Trái tim nó hay buồn và rất dễ bị tổn thương. . .

• Người hay cười là người nhiều tâm sự.. .

• Người hay nghe tâm sự của người khác là người không để người khác biết tâm sự của mình. . .

9. Đừng đánh đổi yêu thương, có được không? Em chẳng muốn là bồ công anh trong gió, quay cuồng, vô vọng.

10. Vẫn nhớ ai đó… Vẫn quan tâm ai đó… Vẫn dõi theo ai đó…

…Và … Vẫn yêu ai đó …nhiều lắm.!!

…Nhưng … Không dám hi vọng nữa! Không dám mong ước nữa!…

11. Anh vô tình hay em mãi vô tâm. Em có biết mỗi lần xem tin nhắn báo “ đã xem” mà không thấy em trả lời là lòng anh buồn lắm không?

12. Tại sao? Người ta đến bên nhau vì chấp nhận

Khi cưới nhau rồi thì có sự hy sinh

Lúc cãi vã nhau thì cần chịu đựng

Những khi gian dối thì có tha thứ

Nhưng khi chia tay lại vì sự vô tâm

13. Em trả mọi thứ về nơi đang bắt đầu

Sẽ cố gắng tập quên những nỗi đau của ngày hôm qua

Quá khó để hiểu một người…

Càng khó hơn…khi em tìm một người hiểu e thật sự

Suy nghĩ trong em bây giờ là…

Không hẳn là kết thúc …

Chỉ là trở về lúc chưa từng tồn tại mà thôi

14. Ta quen nhau bằng nụ cười nhưng lại yêu nhau bằng chính sự vô tâm.

15. “Sự vô tâm chính là con dao nhọn đâm vào tình yêu và sau đó đã để lại một vết thương không bao giờ hết sẹo.”

16. Khi yêu thì bạn đừng:

Bỏ qua một tin nhắn

Thờ ơ một nụ hôn

Chống đối một vòng tay

Và đừng quá vô tâm với một nữa kia bạn nhé

17. Mỗi status… Tôi viết bằng tâm trạng…

Post lên … Không phải để câu like…

Cũng không phải để được thương hại…

Mà đó … Là những cảm xúc không tên…

Những nỗi lòng không thể nói ra…!!!

Là lúc Tôi sống thật với chính mình…

Hi vọng ai đó đọc được…

Và hiểu được những gì Tôi viết.

18. Tôi vẫn sống:

Nhẹ nhàng nhưng lạnh nhạt…

Biết chấp nhận !!

Và cẩn thận bước đi…

Giấu một chút Cô đơn

Giữ trong lòng không nói

Giấu một chút Nỗi buồn

Nơi góc nhỏ trái tim!

19. Đôi khi chỉ là khoảng trống của một người để lại… mà cho dù có cả thế giới vẫn không thể lấp đầy.



20. “Đông đến em thờ ơ với tất cả mọi thứ, em chẳng buồn, chẳng vui và chẳng nhớ. Và rồi cũng quên cả cách yêu thương.”

21. Nhiều lúc người ta cô đơn … không phải vì không có bạn bè hay người thân bên cạnh, mà đơn giản chỉ là trong lòng không có ai đó để hướng về !

22. Một triệu ngôn từ cũng không thể đưa anh quay lại, …em biết ….vì em đã thử.

Một triệu giọt nước mắt cũng vậy, … em biết … vì em đã khóc.

23. Cô đơn nhất không phải một mình…

…… mà là vẫn có anh ở bên

Nhưng như chiếc bóng… anh quá vô tình…

….thế nên… em vẫn khóc một mình.

24. Đời lắm trò hài

Còn Anh – Anh là kẻ bất tài . . .

Trong chính ván bài mà Anh đã cược.

25. Thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không gặp được anh, nhưng đồng thời thế giới cũng quá ư là nhỏ bé, gặp ai, cũng thấy giống anh.

26. Tình yêu bắt đầu với nụ cười, lớn lên với nụ hôn, và kết thúc bằng giọt nước mắt.

27. Đợi.. a vẫn đợi…

Chỉ là a không biết mình đang đợi điều gì…

Đợi e quay trở lại..

Hay..

Đợi bản thân mình sẽ hết yêu e ?

28. “Giây phút người quay mặt bước đi, cuộc đời tôi không còn sức sống nữa.”

29. Hãy hứa với em, đó là tất cả những gì em muốn.

Hãy nói với em, rằng em đã thay đổi anh theo một cách nào đó.

Hãy nói với em, rằng em có ảnh hưởng lên cuộc đời anh.

Hãy hứa với em, rằng anh sẽ luôn nhớ về em.

Mất anh đã đủ khó khăn….

….nhưng em không muốn sống và nghĩ rằng em chẳng có chút ý nghĩa nào đối với anh.

30. Đừng buồn vì quá khứ bạn không có được người ấy …. Mà hãy sống làm sao để người ấy buồn vì tương lai họ sẽ không có bạn !

31. Em mệt lắm ! Em đang cảm thấy bị bỏ rơi, nói mà chẳng có ai nghe, em buồn mà không có ai thấu, em cô đơn mà không có một người ở bên.

32. Hạnh phúc … thì chẳng được bao lâu

Mà nỗi đau …. thì in sâu chẳng thể xóa !

Anh nhớ em nhiều lắm!

33. “Tình yêu giống như hai người cùng kéo một sợi dây chun. Nếu một người buông, người còn níu giữ sẽ đau đớn.”

34. “Muốn hoàn toàn quên đi một người mà mình yêu là một chuyện không hề dễ dàng, nhưng đôi khi không quên không có nghĩa là còn yêu.”

35. “Thời gian không làm cho em quên được anh, mà chỉ khiến em quen không có anh.”

36. Sự mất mát khiến chúng ta trống rỗng – nhưng hãy học cách không để sự đau khổ đóng lại trái tim và tâm hồn mình. Hãy để cuộc đời đổ đầy lại bạn. Dưới đáy u sầu, dường như điều đó là không thể – nhưng những niềm vui mới đang chờ đợi để lấp đầy khoảng trống.

37. Một ngày anh sẽ yêu em như em yêu anh,

một ngày anh sẽ nghĩ về em như em nghĩ về anh,

một ngày anh sẽ khóc vì em như em khóc vì anh,

một ngày anh sẽ muốn em… nhưng em sẽ không cần anh nữa.

38. Bạn sẽ phải tìm đến ai khi người duy nhất có thể khiến bạn ngừng rơi lệ lại là người khiến bạn khóc?



39. Sự thật có thể khiến chúng ta đau khổ trong một lúc, nhưng nỗi đau mà bạn phải trải qua vì bị lừa dối, phản bội thì có thể kéo dài đến hết đời

40. Nhớ lại QUÁ KHỨ … chỉ làm ta thêm buồn

Nhắc lại KỶ NIỆM … chỉ làm lòng thêm đau

Thôi thì cứ QUÊN MAU …để nỗi đau như chưa từng TỒN TẠI.

41. Chúng ta, để đến được với nhau phải cùng bước qua nhiều đau khổ. Nhưng em lại đạp đổ những điều tốt đẹp trong phút chốc thôi sao.

42. Tớ giữ nhé..

Giữ cái quá khứ mang đầy niềm đau

Giữ một trái tim dọc ngang đầy vết xước

Khi mà người cất bước.. về phía trước cùng ai..

• Tớ buông nhé

Buông bàn tay đã từng là của tớ

Buông hạnh phúc cứ ngỡ sẽ vẹn nguyên

Vì giờ đây cậu đang yêu người khác..

… Nụ cười cậu cũng đã giành cho ai…

43. ღ Tớ xin lỗi … !!

• Phút nông nổi …

Tớ đã vội yêu Cậu.

Gió nhẹ ” tình cờ ” mang Cậu

đến ……

Nắng tàn ” định mệnh ” đẩy

44. Cuộc đời chính là một bức tranh nhiều màu sắc mà trong đó tình yêu sẽ góp phần tạo nên bức tranh ấy. Đừng để màu u buồn làm chủ đạo rồi ta lại đau đớn nhiều hơn.

45. Ta muốn trông thấy em trên dòng dời xuôi ngược. Nhưng chẳng bao giờ em cho ta được cơ hội để được gặp em.

46. Bật cười ngây ngô trong cái hạnh phúc ngọt ngào. Để rồi nước mắt tuôn trào khi nhận ra tất cả chỉ là ảo…

47. Có người bảo thế giới này nhỏ lắm. Đi 1 vòng rồi cũng về lại bên nhau

Nhưng đôi khi thế giới lại to lớn biết bao…. Chỉ cần quay lưng bước đi là chẳng bao giờ gặp lại.

48. Tình yêu như tách cà phê.

Có ít vị ngọt nhưng lai nhiều vị đắng.

Bỏ thêm đường thì làm người uống không còn cảm giác thân quen …

…..mà không bỏ đường thì lại quá đắng.

Chính em là trái đắng trong cuộc đời anh.

49. Cái cảm giác mỗi sáng thức dậy không còn người thương bên cạnh mình thật là kinh khủng,. Em cô đơn trong căn phòng của chính mình, Anh đang ở nơi đâu?



50. Sao em đến với tôi trong lúc em buồn mà lại bên cạnh người khác trong lúc em vui.

51. Mưa thì rất mát nhưng ở dưới cơn mưa lâu sẽ bị rát mặt. Cũng giống như tình yêu. Khi yêu thì rất hạnh phúc nhưng kết thúc lại quá đau.

52. Nhắm mắt…

Để quên đi 1 hình bóng

Gượng cười…

Để che giấu nỗi đau

Từ hôm nay :

Tôi buông

Tôi thả

Tôi trả yêu thương về nơi tôi mượn.

Tôi sẽ đứng dậy trên nỗi đau

Và sẽ làm lại từ đầu.

Status buồn ngắn về tình yêu đơn phương đúng tâm trạng

Tình yêu đẹp bao giờ cũng phải có sự xuất phát từ hai phía. Vì vậy bất cứ một tình yêu nào đến từ một phía hay còn gọi là yêu đơn phương đều đem đến cho chúng ta nước mắt và những niềm đau. Yêu đơn phương người ta sẽ luôn nhận phải đau khổ tột cùng nhưng đối phương chẳng thể nào nhận biết được. Thế nhưng vẫn cứ như vậy, yêu và yêu thôi không cần lý do và cũng chẳng biết làm cách nào để thoát ra khỏi tình yêu đau khổ ấy.

Những stt cô đơn buồn ngắn nói về tình yêu đơn phương được sẻ chia dưới đây sẽ giúp bạn cùng nhau thấu hiểu và chia sẻ các nỗi đau. Bạn có thể nhờ những lời nói nhằm gạt đi nước mắt đang trào dâng trong lòng. Hơn nữa hãy thử dùng những lời nói hay, những status đơn giản về tình yêu đơn phương để gửi gắm cho người ấy. Và biết đâu lại nhận được kết quả đầy bất ngờ và hạnh phúc thì sao.

1. Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép. Vì em sợ rằng một mai sẽ không còn là bạn mà là người dưng.

2. Có bao giờ, bạn nhấc máy chờ nghe giọng nói ấm áp của một người để rồi… lặng lẽ mỉm cười sau những tiếng tút dài trong vô vọng và tự dối lòng rằng, chắc người ta đang bận đó thôi.

3. Người không biết quý trọng mình không đáng để mình tiếp tục cho đi tình yêu vì cuối cùng người bị tổn thương nhiều nhất sẽ là mình mà thôi.

4. Vì hãy yêu thương nhau khi còn có thể nên anh đâu thể bỏ hình ảnh em ra khỏi trái tim anh.

5. Có những nỗi nhớ không được đặt tên, có những yêu thương không được gửi trao nhưng vẫn lâng lâng một niềm hạnh phúc vì được yêu đúng cảm xúc trái tim.

6. Sợ nhất là khi ta lấy hết dũng cảm để nhắn tin cho một người, Để rồi trả lại là sự im lặng lạnh người hay câu nói vô tình: ” Đừng làm phiền tôi nữa”.

7. Em không muốn đón nhận anh, cũng không sao. Không được gặp em cũng chẳng sao cả… Nhưng hãy để cho anh được biết em vẫn ổn, nhé!.

8. Có phải em quá ngốc, vì em mà anh chẳng thèm đoái hoài tới tình cảm của em?.

9. Đôi khi việc lặng lẽ đi sau một người dõi theo từng bước chân của người ấy bằng cả trái tim đã có thể gọi là yêu.

10. Trời cho em đôi mắt là để nhìn những điều tốt đẹp. Vậy sao cứ nhìn anh hoài rồi lặng lẽ cụp mi khi người ra đi lạnh nhạt.

11. Có một người, dạy bạn thế nào là yêu nhưng không yêu bạn. Có một người, trao cho bạn hàng ngàn nỗi nhớ nhưng chẳng bao giờ nhớ về bạn.

12. Anh hiểu rằng, khi em chẳng nhìn thấy tim anh thì tình yêu của anh có lớn đến bao nhiêu vẫn chỉ là một số 0 tròn trĩnh.



13. Vì em yêu anh thật lòng, trước hàng trăm lí do từ bỏ. Vậy nên đừng hỏi vì sao em luôn cố tìm ra một lí do để tiếp tục yêu.

14. Đã có lúc em nhớ lắm nhưng vẫn giả vờ không có gì, muốn gặp lắm nhưng vẫn cố gắng kiềm chế. Em thích lắm nhưng vẫn nói chỉ là bạn bè thôi. Muốn bày tỏ tình cảm lắm nhưng lại sợ không được đáp trả.

15. Dù anh cứ hững hỡ với tình cảm của em nhưng xin đừng lạnh lùng quá như thế, đừng cắt đứt mọi liên lạc, để cho em cảm giác rằng mình đáng ghét đến thế này.

16. Em sợ tất cả chỉ là nhất thời, chỉ là cảm xúc bộc phát, chỉ là cái gì đó không rõ ràng. Sợ khi yêu rồi sẽ lại phải chấp nhận bị bỏ quên.

17. Anh và em như hai đường thẳng song song không một tia hy vọng.

18. Có một người, với bạn là tất cả nhưng với người ta bạn chẳng là gì. Có một người, lúc ở bên cạnh có thể bạn sẽ nở nụ cười nhưng khi quay đầu đi bạn đã bật khóc.

19. Vì yêu thương vẫn ở đây và anh sẽ là nhà chờ em về với tình yêu ấy.

20. Tớ muốn được ôm chặt cậu, dù biết trái tim cậu đang gọi tên một người khác. Bởi tớ thật yếu đuối nên tớ muốn dựa vào vai cậu mãi, dù biết cậu chỉ xem tớ là một người bạn thân.

21. Em thật ngốc. Luôn từ chối những bàn tay sẵn sàng đưa ra. Chỉ đợi một bàn tay mà suốt đời này em chẳng thể nắm được.

22. Nhiều khi anh quyết tâm từ bỏ tình yêu ấy… Nhưng lại không thể vì lý trí đâu thắng nổi trái tim.

23. Lý trí nói rằng phải quên em nhưng trái tim chẳng nghe lời, vẫn cứ đập liên hồi khi gần em.

24. Anh đang nhớ em! Thực sự rất nhớ!. Nhưng chẳng có cách gì để đến bên em và ôm thật chặc.

25. Có một người, dạy bạn thế nào là yêu nhưng không yêu bạn. Có một người, trao cho bạn hàng ngàn nỗi nhớ nhưng chẳng bao giờ nhớ về bạn.

26. Đau khổ nhất là khi… thương ai đó, nhớ ai đó mà không được nói chuyện.

27. Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép. Vì em sợ rằng một mai sẽ không còn là bạn mà là người dưng.

28. Đã có lúc em nhớ lắm nhưng vẫn giả vờ không có gì, muốn gặp lắm nhưng vẫn cố gắng kiềm chế. Em thích lắm nhưng vẫn chỉ nói là bạn bè thôi. Muốn bày tỏ tình cảm lắm nhưng lại sợ không được đáp trả.

29. Yêu đơn phương giống như đi trên cát vậy. Bước rất nhẹ nhưng vết lún vẫn rất sâu.

30. Có một loại tình yêu, không thể dừng lại nhưng cũng không thể bước tiếp được

31. Đời người tốt nhất chỉ nên yêu một lần.

Quen nhiều người sẽ dễ dàng so sánh.

Yêu nhiều lần sẽ mất dần cảm giác.

Chia tay nhiều lần sẽ thành thói quen.

Đến cuối cùng, bản thân cũng chẳng thể tin vào tình yêu. Thật ra trong chuyện tình cảm, càng đơn thuần bao nhiêu, càng hạnh phúc bấy nhiêu.

32. Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.



33. 1 người con trai dù lòng dạ sắt đá đến đâu…cũng có lúc sẽ khóc và thay đổi vì 1 người họ yêu thương thật lòng

1 người con gái cho dù có yếu đuối đến đâu…cũng có lúc trở nên mạnh mẽ vì 1 người đã làm họ đau.

34. Tình yêu đơn phương ..

… là yêu trong thầm lặng

Chỉ có cho mà không có nhận

… Người ta vui 1 mình vui 10

đôi khi thấy mình hơi ngốc nghếch

… chỉ vì một bóng hình mà mình như người đã chết…

35. Nếu có 1 điều ước…

Tôi ước..

..bàn tay của tÔi..

…sẽ không để tuột mất bất kỳ thứ gì mình đang có

Đặc biệt là…người tôi yêu… Có bao giờ..

Ai đó thực sự sợ mất tôi…?

..và có bao giờ..

Ai đó cố gắng hết mình để tôi không bước đi ra cuộc đời họ?

36. Chờ đợi một tình yêu thực sự giống như chờ xe bus. Có thể sớm, có thể muộn nhưng chắc chắn sẽ đến. Quan trọng là bạn phải kiên nhẫn để đi đúng tuyến, nếu không sẽ bị lạc đường.

37. Tôi…

• Đã trả lại mọi thứ về nơi bắt đầu.

• Sẽ tập quên những nỗi đau của ngày hôm qua…

• Quá khó để tôi hiểu người.

• Càng khó hơn khi tôi tìm ra được một người hiểu tôi thực sự…

• Suy nghĩ của tôi bây giờ chưa hẳn là kết thúc…..

• Mà chỉ là để nó trở về nơi nó chưa từng tồn tại……..

Thời gian…

• Sẽ cho tôi biết tôi cần ai…

• Và cũng cho tôi biết ai cần tôi….

38. Mây có thể che được nắng.

. . . . . .Nhưng. . . .

. . Nụ cười, liệu có thể che hết nhữnq vị đắng của niềm đau??

39. “Đừng hiền quá

………………………..Để người ta dễ dàng bắt nạt.

“Đừng ngốc quá

…………………………..Để người ta đùa giỡn.

Và…………………

Đừng tin tưởng quá

……………………………Để người ta Lừa Dối.

40. Nếu bạn bước vào được tâm trí tôi, bạn sẽ bật khóc vì nơi ấy chứa hình bóng của bạn, tôi bước vào tâm trí bạn nuốt nước mắt vào trong, vì nơi đó không có tôi.



41. Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng một cô gái.

42. Cô gái ngồi bàn bên, người mà tôi không thể nói câu nào dù gần hết năm.

43. Thanh xuân à, bước chầm chậm thôi. Để tôi nhìn cậu ấy lâu thêm nữa.

44. Âm thầm xin số của cậu từ những bạn khác, soạn tin rồi nhưng lại lưu vào nháp. Chờ khi có đủ dũng khí sẽ gửi đi, kiểm tra lại thì tin nhắn lưu trữ chứa gần cả bộ nhớ “Gmail”.

45. Bầu trời thì đổ một cơn mưa, lòng tôi thì lại ánh lên tia nắng.

46. Chắc cậu không bao giờ hiểu được vì sao tôi ngoảnh mặt lại với cậu, không phải vì ghét mà là trái tim làm tôi khó thở.

47. Thật ra không cần trả lời có hay là không, chỉ cần một khoảng lặng là ta biết câu trả lời của đối phương.

48. Sáng ngủ dậy thật sớm để làm cho bản thân xinh đẹp hơn, vậy mà khi vào lớp cậu không thèm liếc đến dù chỉ là một giây.

49. Luôn chọc giận nhau đấy, để cậu nhớ đến mình nhiều hơn.

50. Nếu cậu không ghét tớ, tớ có thể hiểu là cậu thích tớ không.

51. Mình đòi ngồi cạnh cửa sổ không phải để chọc tức bạn, mà là mình muốn che bớt đi ánh nắng chói chang đang chạm vào khuôn mặt bạn.

52. Tớ ghét làn gió, ánh nắng gay gắt vì nó động vào cậu trước tớ.

53. Mình không thể hứa thích cậu cả đời, mình chỉ cam đoan thích cậu bằng cả thanh xuân.

54. Nếu có bản án dành cho tớ vì đã yêu cậu thì tớ xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên cậu suốt đời.

55. Làm sao em có thể bắt trời không mưa khi trên trời dày đặc mây đen?

Làm sao em có thể bắt lá vàng không rụng khi mùa thu đã tới?

Làm sao em có thể bắt anh không yêu em khi em có trên đời này?

56. Mình sẽ kiện cậu về tội cố tình gây thương nhớ và một ngày nào đó phiên tòa sẽ kết tội bằng một tờ giấy kết hôn.

57. Ê nhóc, cậu đi về mà bỏ quên tớ này.

58. Tôi không chờ đợi cậu ấy thích tôi. Bản thân tôi đang đợi đến lúc không thích cậu ấy nữa mà thôi.

59. Mỗi cây bút của tôi đều biết tên bạn.

60. Câu nói khiến người ta muốn khóc nhất đó chính là ĐỪNG KHÓC.

61. Mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng nếu người mình thích cũng thích mình.

62. Trên đời tồn tại một loại người, càng thích càng im lặng.

63. Yêu thầm là màn kịch câm hoàn hảo, sẽ là nỗi đau nếu nói ra.

64. Năm rồi có Vy Vy và Tiêu Nại, năm nay sẽ có tôi và crush cùng bàn.



65. Phải thức thêm bao nhiêu đêm nữa mới đong đầy nỗi nhớ anh.

66. Vẫn là áo trắng quần tây xanh nhưng sao tim mình cứ loạn nhịp mỗi khi cậu xuất hiện dưới sân trường.

67. Mỗi lần nhìn thấy cậu, tim tôi đập mạnh hơn cả chơi thể thao.

68. Có những kẻ may mắn tìm được nhau, có những kẻ chậm chân nên mãi là người đến sau và còn có những kẻ yêu đến dại khờ tim mà chẳng dám nói.

69. Trời cho em đôi mắt là để nhìn những điều tốt đẹp. Vậy sao cứ nhìn anh hoài rồi lặng lẽ cúp mi khi người ra đi lạnh nhạt.

70. Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép. Vì em sợ rằng một mai sẽ không còn là bạn mà là người dưng.

71. Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đã yêu người đó thật sự mất rồi.

72. Yêu đơn phương có phải quá khó không anh khi mà vui cũng một mình, nhớ cũng một mình thậm chí đau đớn cũng chỉ một mình. Chẳng ai hay cũng chẳng ai thấu hiểu, ủi an.

Điều đau đớn nhất không phải là chia tay, mà là sau khi chia tay gặp lại người yêu cũ

Chia tay không phải là điều đáng sợ nhất. Điều đáng sợ nhất là nhiều năm sau khi chia tay, chỉ cần vô tình chạm mặt, vết thương ngày nào tưởng như đã liền sẹo lại vỡ òa ra, đẫm máu, y như những ngày đầu sau kết thúc.

Chúng ta vốn không thể quên…

Vì sao chúng ta không thể quên một người mình đã từng yêu thương hết lòng? Vì khi yêu, ta cho đi, mà cho đi tức là còn mãi. Ta ngắt một phần trái tim của mình trao tặng cho người ấy, để rồi khi chuyện chẳng thành, năm tháng qua đi, khoảng trống từ sự cho đi ấy vẫn còn mãi, không gì bù đắp được.

Không ai có thể quên được người mình từng dốc lòng dốc dạ để yêu hết mình. Ngay cả những người mạnh mẽ nhất, tài hoa nhất, khi ánh sáng khán phòng chiếu rọi gương mặt rạng rỡ của họ, công chúng ngoài đời, công chúng trên mạng mong chờ một bài phát biểu đầy cảm hứng cho tình yêu, họ nói họ quên được, họ nói họ hoàn toàn không còn nhung nhớ, bận tâm gì đến người cũ, là bởi đó là những gì khán giả muốn nghe.

Khi màn đêm ập xuống, không còn âm thanh, chẳng còn ánh sáng, khi cánh tay vắt lên trán nặng nề cùng đôi hàng mi nửa buồn ngủ, nửa đẫm lệ, khán giả duy nhất của chúng ta là cái trần nhà và một khoảng không vô định. Một bài hát quen thuộc vô tình vang lên trong ngày, gợi bao nhiêu kí ức, bao nhiêu nỗi đau, nhưng vì bộn bề của cuộc sống mà ta đành phải để dành cảm xúc đến khi nào chỉ còn một mình. Không có ai quay lại nhìn nếu ta khóc, không có ai chạy đến hỏi những câu ta chẳng muốn trả lời, lúc ấy, từng tiếng nấc một mới nghẹn ngào trào ra từ nơi đáy lòng vốn đã kìm nén quá nhiều nỗi đau. Ta chợt nhận ra, mình không thể quên.



Chúng ta không thể quên cái tương lai mà cả hai đã cùng vẽ ra cho nhau. Cái tương lai tươi đẹp và giàu có ấy, ta có tất cả, chỉ là không có nhau. Tương lai có nhà, có xe, có gia đình. Nhưng là mỗi người một nhà, mỗi người một xe, mỗi người một gia đình.

Ta mơ ước đến những điều bình thường và giản dị mà ai cũng mong muốn có được. Để rồi khi có ngôi nhà đầu tiên, dù nắm tay một ai đó khác và cùng nhau tra chìa khóa vào ổ để mở cánh cửa hạnh phúc, cười xong một nụ cười mới, vui xong một niềm vui mới, vén tấm rèm và bước ra ban công, người tôi nghĩ đến vẫn là cậu.

Giá mà năm đó, chúng ta đừng trẻ con như vậy. Biết đâu hôm nay, chúng ta cũng có một căn nhà cùng nhau.

Ta không thể quên những kỷ niệm. Bởi bài hát ngày xưa cậu gửi cho tôi sẽ không bị xóa khỏi Youtube, chỉ vì chúng ta đã chia tay. Quán cà phê nơi hai ta trao nhau nụ hôn đầu đâu có đóng cửa, vì ta không còn lui tới đó nữa. Bộ phim đầu tiên chúng mình cùng xem, vẫn có thể được tìm thấy dễ dàng ở trên mạng.

Tôi không thể ngăn bản thân mình vào trang cá nhân của cậu trong mỗi đêm dài mất ngủ. Tôi cũng không thể bỏ dở cuộc gặp gỡ với đối tác, chỉ vì quán cà phê đột nhiên vang lên ca khúc ngày xưa. Tôi cũng không thể nào bịt mắt, bịt tai hay chạy trốn vào một góc nào đó, khi từng góc phố, từng nhành hoa ven đường đều gợi lên một màu sắc, một âm thanh, một kỷ niệm về cậu.

Trái đất không ngừng quay, chỉ vì đôi ta đã dừng lại. Hành tinh này quay một vòng quanh trục của nó mất một ngày, quay một vòng quanh mặt trời, mất một năm. Chúng ta mất cả đời, hóa ra chỉ đi một vòng quanh nỗi nhớ.

Chúng ta vốn không thể hết đau…

Vì sao ta mãi không thể hết đau, vì đúng như Selena Gomez đã từng hát: “The heart wants what it wants”. Con tim đôi khi bất đồng với lí trí, nó thích hướng về những cảm xúc xưa cũ, nó thèm khát những kỉ niệm ta đã cố quên đi.

Ta không đau vì chuyện cũ, ta đau vì tiếc con người nhiệt thành, hồ hởi, yêu đương hết mình mà sau này rất khó lặp lại. Tôi, năm 30 tuổi, nếu đói sẽ tự gọi đồ ăn, nếu ốm sẽ tự tới bệnh viện. Cậu, năm 30 tuổi, cũng đã có sự nghiệp riêng, không thể vì bất kỳ cô gái nào mà bỏ dở cuộc họp quan trọng để chạy về nhà chỉ vì người đó cần mình. Chúng ta của sau này, đều là những phiên bản trưởng thành hơn, cứng rắn hơn và tất nhiên là chai lì, khô khan hơn. Đôi khi ta đau, không phải vì nhớ nhau, mà là nhớ sự cuồng si của những năm tháng tuổi trẻ. Ta nhớ chính mình trong một phiên bản trong sáng hơn, chân thành hơn.



Rất nhiều năm sau khi chia tay, nhiều người đã bỏ thói quen vào Facebook của người cũ mỗi ngày, không còn tò mò cập nhật từng thông tin của người ấy: yêu ai, làm gì, sống ra sao. Phải, chúng ta không quan tâm nữa, nhưng nếu được hỏi: “Có còn đau không?”, mọi lời phủ nhận đều là dối lòng, nhất là khi trong chuyện cũ, ta là người bị bỏ lại.

Không ai dám khẳng định rằng mình không còn cảm giác gì nữa mỗi khi nhớ về chuyện cũ. Người ta nói, lí do ta vẫn còn đau là bởi thời gian chưa đủ dài, cuộc sống chưa đủ vui, người mới chưa đủ tốt. Không! Thời gian có thể chữa lành vết thương đấy, nhưng không làm mờ được vết sẹo. Thời gian không cho ta câu trả lời, chỉ là ta già đi, bận hơn, quay cuồng với cuộc sống mà quên mất câu hỏi. Cuộc sống vẫn vui mà, có bạn bè, có gia đình, có chó mèo, nhưng những lúc chỉ có một mình, ta mới nhận ra: có nhiều chuyện cũ rất khó bỏ qua. Người mới cũng tốt đấy, cũng làm ta hạnh phúc đấy, nhưng chẳng may vô tình chạm mặt người cũ, đằng sau những lời chào hỏi xã giao, những nụ cười cố gắng tỏ ra tươi tắn, là rất nhiều những đổ vỡ, cho dù cả hai đã đều thay đổi và trưởng thành hơn rất nhiều.

Ta có thể không nhớ rõ lời chia ly năm ấy là gì. Ta có thể quên đi câu chữ đã từng rạch vào lòng mình rất nhiều nhát cắt. Nhưng ta sẽ nhớ mãi mình đã đau như thế nào. Để rồi khi một câu hát, một từ ngữ nào đó từa tựa như thế xuất hiện, lòng ta vẫn nhói lên và những hình ảnh tưởng chừng như đã chìm vào quên lãng đột nhiên ồ ạt kéo về như một thước phim quay chậm.

Kết nối nhanh với chúng tôi

https://www.facebook.com/shopmyphamtaidanang
https://www.allmyfaves.com/tinvivudanang
https://padlet.com/tinvivudanang/tinvivu
https://trello.com/b/A0azm7xE/tin-vivu
https://vk.com/tinvivu
https://www.pinterest.com/tinvivu
https://twitter.com/tinvivudanang
https://tinvivu.tumblr.com
https://www.diigo.com/profile/tinvivu