Tin vivu

Cuộc sống ai rồi cũng phải lớn lên cứ mãi sống trong một cái vỏ bọc thì làm sao biết ngoài kia biển cả lớn thế nào! Có thể trong cuộc sống sẽ có nhiều khó khăn nhưng có vất vả thì mới có trải nghiệm, có trải nghiệm thì bạn mới lớn được

ai-roi-cung-phai-lon

Contents

Rồi ai cũng phải lớn thôi … Đừng sợ !

Bạn ơi, đừng sợ! Cái gì cần trải qua thì chắc chắn sẽ phải trải qua thôi. Rồi bạn sẽ ngã, sẽ đau, sẽ bị thương như bất cứ ai đã, đang và sẽ trở thành người lớn… Nhưng bạn à, chỉ cần bạn tin tưởng bản thân mình bằng tất cả những nỗ lực, bạn sẽ làm được hết thôi

Bạn có luôn thì thầm: ” Khi mình lớn, mình muốn…” vào những năm tháng còn bé thơ. Và rồi cũng sẽ lớn lên, lại đến lúc bắt đầu thầm thì một trăn trở khác: ” Có phải mình đang lớn…”

Có thể khi bạn lớn … là mất đi sự thoải mái trong tâm hồn, là trong mỗi nụ cười dường như vẫn ẩn đâu đó những lo toan, những tính toán cho mai sau. Có chuyện buồn, trắc trở trong cuộc sống, khi lớn ta phải dấu kín trong lòng, không thể chia sẽ với ai, không thể chia sẽ với bố mẹ vô tư như lúc còn bé nữa.

Khi bạn “lớn” là không còn thời gian dành hàng giờ chỉ để làm một việc là ngồi thẩn thơ và mơ về một cuộc sống thật đẹp, thật đễ dàng. Là phải lo lắng cho ngày mai, ngày sau, thậm chí là cho cả sáng, trưa, chiều và tối.



Vậy nhưng, “lớn” cũng là để biết lo lắng cho bản thân, cho gia đình và nhiều hơn cho người thân và bạn bè. Biết cho nhiều hơn là nhận, là cho đi những tình cảm yêu thương đến mọi người xung quanh, không còn vô tư mà đón nhận mà không nghĩ đến sự đáp trả.

Là để ta hiểu rằng không có gì là dễ dàng có được mà không phải nỗ lực. Cuộc sống là những khó khăn, thử thách, là một món quá mà bạn phải cố gắng hết mình để nhận lấy.

Rồi một ngày kia bạn bỗng nhận ra rằng, kể cả xung quanh có những người sẵn sàng yêu thương mình vô điều kiện, nhưng họ cũng chẳng thể nào luôn ở bên cạnh chữa giúp bạn những vết thương. Vậy nên, có đau đến mấy, thì điều bạn phải đối mặt vẫn chỉ là bản thân mình, để rồi có cái nhìn khác hơn về cuộc sống, để chọn lấy cách là đương đầu chứ không phải thỏa hiệp, để chọn bình tĩnh hơn trước mọi vấn đề chứ không phải chỉ biết trốn chạy. Biết sống độc lập hơn, kiên định mà coi mọi nỗi đau đã qua chỉ là quá khứ vĩnh viễn lùi lại phía sau. Để rồi cứng cỏi hơn, tỉnh táo hơn, không cho người khác thêm cơ hội làm tổn thương mình.

Niềm vui từ bản thân mà có, tổn thương cũng từ trái tim mà ra. ” Khi một cánh cửa khép lại thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra” , bất cứ chuyện gì cũng đều cần tin tưởng, và tin vào bản thân là cách tốt nhất để bạn làm vũ khí mỗi khi đương đầu với thử thách.

Và bạn à. ai cũng thế thôi, rồi cũng sẽ trải qua quãng thời gian phải sống độc lập, hoặc tự mình bươn chải. Những người ở cạnh bên yêu thương bạn sẽ mãi là những bến đỗ sau khi bạn đã đi quá mệt mỏi mà muốn tìm điểm tựa để quay về.

Vậy nên bạn ơi, đừng sợ! Cái gì cần trải qua thì chắc chắn sẽ phải trải qua thôi. Rồi bạn sẽ ngã, sẽ đau, sẽ bị thương như bất cứ ai đã, đang và sẽ trở thành người lớn. Bạn có thể hơn một lần nghĩ tới bỏ cuộc, có thể hơn một lần phó mặc cho hoàn cảnh và đổ lỗi tại số phận để tìm cách buông xuôi, bạn cũng có thể chọn đi cho mình một con đường khác dễ dàng hơn, nhưng phải từ bỏ giấc mơ, và rồi bạn sẽ dần trở nên kém cỏi. Nhưng bạn à, chỉ cần bạn tin tưởng bản thân mình bằng tất cả những nỗ lực, bạn sẽ làm được hết thôi…

Đừng sợ một ngày phải lớn ….!

Tham khảo thêm nhiều bài viết tại blog tâm sự

Chúng ta nợ nhau một lời hứa ở tương lai

Dù không muốn nhưng cũng đến lúc anh phải buông tay rồi

Nếu một ngày chúng ta chán nhau

Đừng yêu bằng mắt đừng nghe bằng tai

Em nhớ anh những ngày mưa

Ai rồi cũng phải lớn thôi mà

Có những chiều lang thang trong tiềm thức, dừng chân tại những nỗi buồn đã cũ, chẳng hiểu vì gì, chỉ biết là bản thân đang gồng gánh một điều gì đó. Và tôi nhận ra mình hình như đang chênh vênh, vô định, làm những công việc mà không thấy niềm vui, nhưng ta vẫn cố gượng, bởi vì áp lực cuộc sống quá lớn và tôi không thể cho phép bản thân được nghỉ ngơi.

Có những lúc thật tệ, thật khó khăn mà tôi nghĩ chẳng ai thèm lắng nghe lấy một lời than vãn, bản thân cũng không muốn đem cái năng lượng tiêu cực làm chùng xuống cảm xúc của người khác, vì thế tự bao giờ tôi lại trở thành một kẻ “đùa giỡn với cảm xúc của chính mình”. Thật ra lắm lúc tôi cũng muốn tìm ai đó, thân quen cũng được, xa lạ cũng được, chỉ cần nghe tôi nói, hoặc có thể thở dài một cái cùng tôi, cũng mãn nguyện.



Hoặc cũng lắm khi tôi muốn khóc, khóc thật lớn để quên đi với những áp lực này, những điều đã quá sức chịu đựng của một đứa con gái yếu đuối như thế. Tôi đủ lớn để hiểu tâm hồn con người ta mỏng manh đến nhường nào. Đôi khi bản thân buồn vì những chuyện đâu đâu, tình cảm, gia đình, hay áp lực công việc, mọi thứ như có sắp đặt vậy, cứ lựa chọn lúc bản thân cảm thấy yếu đuối nhất thì mọi thứ không hay lại đổ dồn vào tôi. Cuộc sống này vốn dĩ quá khắc nghiệt, mỗi ngày, mỗi giờ chúng ta đều phải học cách chấp nhận và chống chọi lại nó, chắc cũng vì vậy mà tâm hồn tôi chết đi ít nhiều.

Càng trưởng thành, tôi lại càng muốn mình bé lại, làm người lớn mệt mỏi quá đỗi. Người lớn ngộ lắm, họ chỉ ao ước khát khao một ngày được an yên, được trở về ngày chưa phải bận tâm suy nghĩ, chưa phải gồng gánh những bộn bề của cuộc đời, càng lớn họ càng thấy cô đơn và thiếu vắng hạnh phúc. Vậy bao nhiêu thì mới đủ lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn đấy? Bao nhiêu công việc thì có được hạnh phúc và sự bình yên mà hồi bé ta cứ phải nghĩ thoát khỏi vòng tay gia đình để được lớn lên thật nhanh? Làm người lớn khó lắm ai ơi, nhưng đó là quy luật, đâu ai có thể làm trẻ con mãi được. Nếu được thì trên thế giới này chắc toàn là trẻ con, chẳng ai muốn lớn, chẳng ai muốn phải gồng gánh, phải lo toan vì cuộc sống tất bật này.

Dần rồi quen, tôi nhận ra tôi phải sống cho hiện tại và tương lai, không thể cứ ì ạch ngồi lì một chỗ vì những chuyện buồn đâu đâu. Vậy nên, trước khi quá muộn, hãy thử đi tìm chính mình, tìm lại chúng ta của ngày xưa, vô lo, vô nghĩ, vô tư và tự tại. Hạnh phúc mới là điều quan trọng và sống đúng với những hoài bão mới là hạnh phúc. Hãy biết yêu bản thân mình hơn, làm những điều mình cảm thấy vui, sống đúng là chính mình. Tìm chính mình không khó, cái khó là bản thân có muốn tìm và thực sự muốn sống đúng là chính mình hay không, hay chỉ muốn sống một cuộc đời theo khuôn mẫu và chán ngắt, cứ lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn mà chính ta cũng chẳng thoát ra được.

Tạm gác lại những suy nghĩ vẩn vơ, đừng phí thời gian vì những dòng tin nhắn vu vơ làm ta buồn nữa, cũng tạm gác lại những việc yêu đương mệt mỏi. Cũng đừng vì những câu nói tổn thương rồi lại đắm chìm vào chúng, chúng chỉ làm ta thêm gánh nặng, mệt mỏi. Và thật ra chênh vênh cũng là một đặc trưng của tuổi trẻ, chẳng có ai không lo lắng về tương lai, nhưng quan trọng bạn đặt bản thân mình vào những vị trí phù hợp, vừa sức, vừa tầm. Chênh vênh để ta tự vấn bản thân đang thiếu và cần những gì, để bù đắp thêm, để học hỏi thêm, vì khi lớn hơn một chút bạn sẽ hiểu tuổi trẻ là gì và mỗi người sẽ có cho mình một định nghĩa phù hợp riêng.



Tuổi trẻ mà, cứ sai đi vì cuộc đời cho phép, cứ thử một lần sai với cuộc sống nhưng đúng với cuộc đời chúng ta. Yêu bản thân hơn, cho phép bản thân thoát khỏi những quy tắc và giới hạn. Chúng ta chỉ có một lần để sống, đừng sống vì ai và cũng đừng là bản sao của ai cả, đừng so sánh bản thân với bất kì ai, vì là con người ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu, đừng ép một con cá phải leo cây và cũng đừng bắt một con mèo phải bơi.

Hãy suy nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng tích cực, thì mọi chuyện sẽ tích cực. Đừng lo chuyện của ngày mai, ngày nào có nỗi lo của ngày đó. Hãy cứ sống đẹp, sống tử tế thì cuộc đời bỗng nhiên hạnh phúc, ít muộn phiền. Quá khứ xin hãy là chuyện của quá khứ, đừng vì nó mà ảnh hưởng đến hôm nay và ngày mai. Chỉ cần là được sống, sống tử tế, thì sự tồn tại của bạn trên cuộc đời này mới đúng nghĩa là sống.

Ai rồi cũng phải lớn, phải tự lo cho cuộc sống của mình

Có một sự thật đó chính là cuộc sống này là của chính bản thân chúng ta, nên phải cho tính chính bàn tay của mình tạo dựng nên, tớ góp Nhật từng chút một những kinh nghiệm để xây dựng, hãy do chính bản thân của mình định đoạt lấy cuộc đời của mình. Và cuộc đời này là của chính chúng ta vốn dĩ nó luôn luôn có vô vàn sự lựa chọn và mỗi một sự lựa chọn đều là một niềm vui, là những niềm hạnh phúc hoặc cũng có thể là những nỗi buồn mang đến những đau khổ cho cuộc đời của mình. Nhưng tất cả đều là do sự quyết định của mình do chính chúng ta chịu trách nhiệm về những điều đó, chúng ta không thể nào có thể chối bỏ được chúng hay là lẩn tránh nó, đây chính là thứ được gọi là cuộc sống và nó chỉ là cuộc sống của riêng mình mà thôi. Khi chúng ta đã trưởng thành thì hãy tự mình lo cho bản thân của mình, đừng cứ mãi trong chờ vào một ai đó sẽ đến và giúp chúng ta quyết định cuộc đời của mình.

Hãy luôn luôn khắc ghi trong đầu rằng cuộc đời này chính là của mình và hãy tự do lựa chọn tương lai cho chính mình. Cuộc đời này chính là của riêng bản thân mình và hãy làm những điều mà mình muốn, được làm những gì mà mình thích đó chính là đặc quyền của mỗi con người chúng ta. Và khi chúng ta đến một ngưỡng nào đó cuộc đời rồi thì sẽ không còn được thoải mái như trước đó sẽ chẳng còn được vùng, tự do với những điều mà bản thân luôn ao ước. Trước khi bản thân mình bị ràng buộc bởi một quy tắc nào đó hay bởi những luật lệ nào đó thì hãy tranh thủ đi, hãy nổi loạn và làm những điều mình thích khi còn có thể. Cuộc đời này là của chính chúng ta, hãy luôn luôn tin tưởng vào bản thân của mình và cứ làm tất cả những gì mà mình muốn, hãy chắc chắn rằng chúng ta sẽ không bao giờ hối tiếc với những sự lựa chọn đó của chính mình.

Kết nối nhanh với chúng tôi

https://www.facebook.com/shopmyphamtaidanang
https://www.allmyfaves.com/tinvivudanang
https://padlet.com/tinvivudanang/tinvivu
https://trello.com/b/A0azm7xE/tin-vivu
https://vk.com/tinvivu
https://www.pinterest.com/tinvivu
https://twitter.com/tinvivudanang
https://tinvivu.tumblr.com
https://www.diigo.com/profile/tinvivu